Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015

Những người yêu nhau sẽ tới với nhau thôi anh ơi

Blog tam su tinh yeu buon

 Những người yêu nhau sẽ tới với nhau thôi anh ơi. Em nhỏ bé, bình thường nhưng tình yêu của em là to lớn, em sống thật cảm giác của chính mình với tình yêu của mình.
Mối tình đã qua vừa tròn 7 tháng. Ngày anh đi em đã không còn rơi nước mắt không phải vì em không buồn đâu mà vì nước mắt của em đã hóa thành nổi đau kìm nén trong lòng không dám vỡ òa vì sợ. Em sợ, sợ anh cười trên nỗi đau ấy. Anh phũ phàng buông những lời cay đắng, để lại em một mình trong lúc em cần anh bên cạnh nhất. Anh quên lời hứa ngày nào, quên những lời yêu thương từng trao, quên cả kỉ niệm gắn liền với ngày tháng sinh viên để bước tiếp, bước về khoảng trời nào đó không có em nơi mà anh nói hạnh phúc đang đợi.
Em đã đau, đã gục ngã, đã kiệt sức lực buông tay anh để mặc cho số phận, thôi thì giải thoát cho nhau, cho anh tìm tới nơi mà anh gọi là hạnh phúc. Thời gian qua một mình em phải vượt qua nỗi đau, đối diện hiện tại đã mất anh và sống trong đầy ắp kỉ niệm quá khứ. Anh biết không? Em đã phải vất vả như thế nào! Hằng ngày bao câu hỏi của mọi người vây quanh suy nghĩ của em rằng anh đâu rồi? Sao không thấy hai người đi chung? Tại sao lại chia tay? Anh ấy có người yêu mới à? Hai người đẹp đôi mà... Hàng nghìn câu hỏi mà em chẳng biết trả lời làm sao, chỉ biết im lặng thay cho câu trả lời. Ngày anh đi, ngày em tập sống không anh, tự lo cho bản thân, thiếu vắng đi hình bóng thân thuộc ngày nào. Em đã gói ghém tất cả vào ngăn tủ kí ức rồi, em sẻ tập quên, tập sống không anh.
Ngày đầu xa anh, một ngày của em là một chuỗi ngày dài mệt mỏi, chìm đắm trong quá khứ. Đến hôm nay cũng đã được 7 tháng, cứ như thế em dần quen với cuộc sống không anh, không yêu thương và cũng chẳng dám tin để yêu thương một ai khác. Nhưng anh à, hôm nay khi em cứ ngỡ mình đã quên, đã quen với cuộc sống một mình, lang thang ngắm phố đêm Sài Gòn một mình, và lui tới những nơi quen thuộc một mình thì bỗng chốc anh lại quay về. Hình ảnh xưa cũ hiện về rõ trong em, hình dáng ấy vẫn thế nhưng có vẻ gầy hơn xưa, vẫn bàn tay ấm áp ấy to đủ lớn để nắm gọn bàn tay em. Em lại gặp anh, chỉ là gặp trong giấc mơ thôi, đã từ lâu em không còn mơ thấy anh, không còn mấy suy nghĩ vẫn vơ về quá khứ đã qua, nhưng hôm nay em lại được gặp anh. Anh của ngày xưa, nhẹ nhàng ôm lấy em. Yêu thương em đã chôn vùi nó sau 7 tháng qua. Phải chăng anh đang đùa giỡn với em, chẳng dám trả lời cầm điện thoại em chỉ nhìn mặc dù mọi dòng chữ anh nhắn em đã đọc thuộc làu.
Bắt đầu một ngày mới, em tới trường cũng chẳng có gì thay đổi học rồi về, cả ngày em suy nghĩ về tin nhắn đó, thật chẳng dám tin vào mắt mình. Chính anh, chính anh là người đã bỏ em trong lúc em cần anh nhất để chạy theo một tình yêu mới ở nơi mà anh cho đó là hạnh phúc. Chia tay anh, em không có gì hối hận, không có gì có lỗi với anh. Em đã yêu, đã tin, đã hạnh phúc, đã khổ đau, đã mềm lòng yếu đuối và cũng đã thay đổi vì anh.
Em không phải là người xinh đẹp và cũng không khéo léo như người ta nhưng em đã yêu với một tình yêu to lớn. Em thấy nhẹ nhàng vì ít ra trong tình yêu này em đã sống thật với với cảm giác của mình. Cho đến hôm nay em vẫn yêu anh, tình yêu của em vẫn như thế, chỉ là... là em đang xa anh, xa yêu thương, xa hạnh phúcngày nào mà em tưởng chừng sắp tới đích cuối cùng.
Anh à, dù cho dòng tin nhắn đó có thật hay không thì em, em vẫn tin, tin một ngày nào đó anh sẽ trở lại, một người cũ em từng yêu nhưng tình yêu của anh và em sẽ mới, sẽ hạnh phúc hơn chứ không phải là tình yêu trong quá khứ kia. Em sẽ chờ anh à!!! Chờ những buổi chiều sài gòn có anh chở em đi chơi vào cuối tuần, chờ những tối ngồi sau xe anh lượn quanh Sài Gòn ngắm thành phố, chờ ngày anh gọi em vào mỗi tối, nhắn tin chúc ngủ ngon và gọi em dậy mỗi sáng.
Em đợi ngày nào đó anh sẽ nhận ra tình yêu của anh trong em lớn như thế nào, lúc anh nắm tay em hôn nhẹ vào má như ngày xưa, hay sau những giờ học anh lại được anh tới đón. Chờ anh lại yêu em như xưa nghe lời em và lại khóc, em lại được thấy những giọt nước mắt của anh rơi vì em. Vì mỗi lần em làm anh buồn, hay lúc anh tức giận mắng em. Anh à! Lâu rồi đây, em nhớ lắm cái cảm giác yêu thương ngày xưa với em nó mới chỉ như ngày hôm qua thôi, còn đó trong tim em.
Anh à! Em chờ nhé, chờ một ngày nào đó anh thay đổi vì em, vìtình yêu đã có của chúng ta, em chờ để tới ngày mình được hạnh phúc, lại được yêu thương,chờ để anh và em cùng sống trong một mái nhà có con và em sẽ là nguời vợ ngoan.
Còn nhiều lắm điều em muốn chờ từ anh, chờ anh trở lại bên em. Em tin những người yêu nhau sẽ quay về bên nhau dù cho chuyện gì xảy ra đi nữa, em tin anh, tin anh sẽ làm được rồi một ngày nào đó anh sẻ trở lại và là anh của ngày xưa. Chờ để anh lại tin tưởng và chia sẻ những chuyện vui buồn trong cuộc sống của anh như ngày nào.
Có thể bạn sẽ thích: 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét